------ Tôi thích gì ở Chương 2 - CÁC LÝ THUYẾT KHÔNG HOẠT ĐỘNG -------
Mở đầu chương tác giả cung cấp bản đồ "Sự thịnh vượng của thế giới" xét theo GDP/đầu người, phần sáng nhất của bản đồ là các nước có thu nhập bình quân 20,000-50,000 $/năm nằm ở Bắc Mỹ, Châu Âu, Châu Úc và vài nước thuộc Châu Á, Châu Phi:
Trong 3 hình mẫu mà tác giả đưa ra về Châu Phí, Châu Mỹ và Trung Đông, có lẽ hình mẫu ở Châu Mỹ là ấn tượng hơn cả. Nếu sắp xếp các nước từ giàu nhất đến nghèo nhất trên đỉnh sẽ là là Hoa Kỳ và Canada, theo sau là Chile, Argentina, Brazil, Mexico, và Uruguay, và có lẽ cả Venezuela, tùy thuộc vào giá dầu. Sau đó là Colombia, Cộng hòa Dominic, Equador, và Peru. Tại đáy, có một nhóm khác, tách biệt, nghèo hơn nhiều, gồm Bolivia, Guatemala, và Paraguay. Quay lại năm mươi năm, sự xếp hạng giống hệt. Quay lại một trăm năm: vẫn thế. Một trăm năm mươi năm: lại vẫn thế. Như thế có nghĩa là một sự phân chia rõ ràng và dai dẳng giữa các quốc gia giàu và nghèo bên trong châu Mỹ.
Tìm hiểu các giải thuyết về địa lý, văn hóa và .....
Giả thuyết về địa lý: Một lý thuyết được chấp nhận rộng rãi về các nguyên nhân của sự bất bình đẳng
thế giới là giả thuyết địa lý, mà nó cho rằng sự cách biệt lớn giữa các nước giàu và nghèo được tạo ra bởi những khác biệt địa lý. Nhiều nước nghèo ở châu Phi, Trung Mỹ, và Nam Á, nằm ở vùng nhiệt đới
giữa vĩ độ 23° 26' 22" bắc và vĩ độ 23° 26' 22" nam. Ngược lại, các nước giàu có xu hướng ở các vùng ôn đới. Sau khi đưa ra các quan điểm và tập trung vào các phản ví dụ, 2 tác giả chứng minh rằng các yếu tố địa lý là không hữu ích cho việc giải thích không chỉ những khác biệt mà chúng ta thấy khắp các phần khác nhau của thế giới, mà cũng chẳng giúp ích cho việc giải thích vì sao các quốc gia như Nhật Bản lại trì trệ trong các thời kỳ dài và rồi bắt đầu một quá trình tăng trưởng nhanh.
Giả thuyết về văn hóa: Giả thuyết văn hóa, được chấp nhận rộng rãi thứ hai, liên kết thịnh vượng với văn hóa. Mặc dù là không đúng đắn về mặt chính trị để diễn đạt công khai, nhiều người vẫn cho rằng những người châu Phi nghèo bởi vì họ thiếu một đạo lý làm việc tốt, vẫn tin vào phù thủy và ma thuật, hoặc từ chối áp dụng các công nghệ mới. Ví dụ hay nhất trong phần này là về Triều Tiên. Bán đảo Triều Tiên đã có một giai đoạn dài của lịch sử chung. và đã có một mức độ đồng đều về các mặt ngôn ngữ, sắc tộc, và văn hóa. Hệt như ở Nogales, cái có ý nghĩa là đường biên giới. Về phía bắc là một chế độ khác, áp đặt các thể chế khác, tạo ra các khuyến khích khác. Bất cứ sự khác biệt nào về văn hóa giữa nam và bắc của đường biên giới cắt ngang qua hai nửa Nogales hay hai miền Triều Tiên như thế không phải là một nguyên nhân của những khác biệt về sự nghèo đói và thịnh vượng, mà, đúng hơn, là một hậu quả.
Mở đầu chương tác giả cung cấp bản đồ "Sự thịnh vượng của thế giới" xét theo GDP/đầu người, phần sáng nhất của bản đồ là các nước có thu nhập bình quân 20,000-50,000 $/năm nằm ở Bắc Mỹ, Châu Âu, Châu Úc và vài nước thuộc Châu Á, Châu Phi:
Trong 3 hình mẫu mà tác giả đưa ra về Châu Phí, Châu Mỹ và Trung Đông, có lẽ hình mẫu ở Châu Mỹ là ấn tượng hơn cả. Nếu sắp xếp các nước từ giàu nhất đến nghèo nhất trên đỉnh sẽ là là Hoa Kỳ và Canada, theo sau là Chile, Argentina, Brazil, Mexico, và Uruguay, và có lẽ cả Venezuela, tùy thuộc vào giá dầu. Sau đó là Colombia, Cộng hòa Dominic, Equador, và Peru. Tại đáy, có một nhóm khác, tách biệt, nghèo hơn nhiều, gồm Bolivia, Guatemala, và Paraguay. Quay lại năm mươi năm, sự xếp hạng giống hệt. Quay lại một trăm năm: vẫn thế. Một trăm năm mươi năm: lại vẫn thế. Như thế có nghĩa là một sự phân chia rõ ràng và dai dẳng giữa các quốc gia giàu và nghèo bên trong châu Mỹ.
Tìm hiểu các giải thuyết về địa lý, văn hóa và .....
Giả thuyết về địa lý: Một lý thuyết được chấp nhận rộng rãi về các nguyên nhân của sự bất bình đẳng
thế giới là giả thuyết địa lý, mà nó cho rằng sự cách biệt lớn giữa các nước giàu và nghèo được tạo ra bởi những khác biệt địa lý. Nhiều nước nghèo ở châu Phi, Trung Mỹ, và Nam Á, nằm ở vùng nhiệt đới
giữa vĩ độ 23° 26' 22" bắc và vĩ độ 23° 26' 22" nam. Ngược lại, các nước giàu có xu hướng ở các vùng ôn đới. Sau khi đưa ra các quan điểm và tập trung vào các phản ví dụ, 2 tác giả chứng minh rằng các yếu tố địa lý là không hữu ích cho việc giải thích không chỉ những khác biệt mà chúng ta thấy khắp các phần khác nhau của thế giới, mà cũng chẳng giúp ích cho việc giải thích vì sao các quốc gia như Nhật Bản lại trì trệ trong các thời kỳ dài và rồi bắt đầu một quá trình tăng trưởng nhanh.
Giả thuyết về văn hóa: Giả thuyết văn hóa, được chấp nhận rộng rãi thứ hai, liên kết thịnh vượng với văn hóa. Mặc dù là không đúng đắn về mặt chính trị để diễn đạt công khai, nhiều người vẫn cho rằng những người châu Phi nghèo bởi vì họ thiếu một đạo lý làm việc tốt, vẫn tin vào phù thủy và ma thuật, hoặc từ chối áp dụng các công nghệ mới. Ví dụ hay nhất trong phần này là về Triều Tiên. Bán đảo Triều Tiên đã có một giai đoạn dài của lịch sử chung. và đã có một mức độ đồng đều về các mặt ngôn ngữ, sắc tộc, và văn hóa. Hệt như ở Nogales, cái có ý nghĩa là đường biên giới. Về phía bắc là một chế độ khác, áp đặt các thể chế khác, tạo ra các khuyến khích khác. Bất cứ sự khác biệt nào về văn hóa giữa nam và bắc của đường biên giới cắt ngang qua hai nửa Nogales hay hai miền Triều Tiên như thế không phải là một nguyên nhân của những khác biệt về sự nghèo đói và thịnh vượng, mà, đúng hơn, là một hậu quả.